Làm sao quên được Hà Nội và em
Nhớ lắm em ơi mùa thu Hà Nội
Hồ Tây dịu mát hàng cây đứng đợi
Hương sen thơm mát tỏa ngát tóc em
Gió chiều cuốn lá bay vờn êm êm
Chỉ còn hai đứa thời gian ngừng lại
Nụ hôn ngày ấy sao giờ nhớ mãi
Ngọt ngào say đắm êm đềm ngất ngây
Ngực em mịn trắng hương cốm bay bay
Bờ môi thơm mọng buổi chiều thu ấy
Mắt khẽ nhắm hờ làn da run rẩy
Hòa tan trong một, hai đứa cho nhau
Thế là từ đó chia tách đôi nơi
Hôm sau thẫn thờ tôi xa Hà Nội
Hoàng hôn mờ dần bóng em ngóng đợi
Nhớ mãi câu thề chúng mình có nhau...
Thời gian bỗng chốc chợt thoáng qua mau
Người xa quên lãng chỉ còn kỷ niệm
Buồn vương nhung nhớ trăng sao ngồi đếm
Em ơi bây giờ có nhớ ngày xưa?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét