Hà Nội đang mưa hả mẹ?
Cây hồng có bị rũ hoa
Bố đi làm về có ướt
Tóc bạc đong đầy nước mưa
Hà Nội tắc đường hả mẹ?
Tan tầm mẹ mệt lắm không
Áo mỏng mồ hôi thấm bết
Phố hẹp mà lòng cô đơn.
Hà Nội ồn ào hả mẹ?
Bàn nhậu gào thét ‘dô” “dô”
Chung chiêng bên ly rượu mới
“Phần trăm” đo những nụ cười
Hà Nội lụt thêm hả mẹ?
Ngõ nhà chắc nước dềnh lên
Thương những bắp chân con gái
Lội trong nước cống tanh ngòm
Hà Nội chẳng hay như nhạc
Cũng không lãng mạn như thơ
Thế mà tim em ngơ ngác
Mỗi khi nỗi nhớ tìm về
Thế mà em mang Hà Nội
Mỗi khi đêm xuống chiều lên
Thế mà em đem Hà Nội
Trong những giấc mơ xa nhà
Có gì lạ đâu mẹ nhỉ
Bởi Hà Nội có mẹ thôi
Đứa con nào rồi cũng thấy
Nơi mẹ ở là thiên đường.
Đỗ Nhật Nam (15 tuổi)
1 nhận xét:
bài thơ hay quá bạn viết bài thơ mới 15 tuổi mà tình cảm dành tặng mẹ thật lớn !
Đăng nhận xét