Con đò rời bến đi
đâu
Một ngày sương mù
giăng kín
Có phải đã có lời hẹn
Đi tìm một bến nước
sâu?
Dù đục, dù trong có nhau
Em ơi vẫn quê mình đó
Phù sa đỏ ngầu
thương nhớ
Bến đò ấm áp chở
che.
Em đi...
...rồi nhớ quay về
Khi nào đủ đầy
đau khổ
Bến sâu thường là sóng dữ
Gạn giòng, anh vẫn
đợi trông....
Lại cùng em trên dòng sông
Mình đi suốt bao ngày
tháng
Anh nguyện chở che mưa nắng
Mãi là bến đỗ bình yên
Hãy quay về nhé, nghe em...!
BH 10/1/2016
(Tặng N & L)
1 nhận xét:
Hay lắm, Bạch Hoa ơi.
Đăng nhận xét