Nó từng để tóc dài đến thắt lưng và cũng từng để tóc ngắn như con trai. Chỉ là
chưa húi trọc bao giờ. Đã lâu rồi nó không thay kiểu tóc, hình như cứ đâu đó nấn
ná ngang tầm vai một tý trong suốt 20 năm nay. ‘Đàn bà con gái để tóc cho khỏi giống con trai’ mẹ vẫn nói với nó vậy.
Ừ thì để tóc dài.
Thực ra nó thích tóc dài. Không phải vì người đàn ông của nó
muốn nó để tóc dài mà nó thấy tóc dài nữ tính. Nhớ khi tóc dài óng ả và dầy đen
bóng, nó đẩy xe nôi đi ngang đường, vài anh Tây nhìn theo. Hoặc khi xe buýt dừng
lại là có ngay người giúp nó mang xe nôi lên, không quên nói với theo 1 câu
‘mái tóc đẹp quá’.
Giờ thì tóc cứ rụng dần, bạc dần, khô dần theo thời gian. Mỗi
sáng nó nhẫn nại nhặt từng cọng tóc rụng. Một, hai, mười, hai mươi.. Nhiều quá,
nó không thể đếm được nữa. Nó cũng không còn thảnh thốt như mấy năm trước. Nó
bình thản cúi nhặt những cọng tóc và xoắn lại, bỏ đi. Ừ thì rụng, thì cắt. Bạc
thì nhuộm. Cùng lắm thì ..húi cua, đâu có sao.
Nó bình thản thế đấy. Bình thản như ngày xưa 20 tuổi nó cắt
cái ‘rụp’, thành cái đầu con trai, trông lạ đến mức mẹ nó lo lắng, tưởng nó có
chuyện buồn nên cắt tóc. Chẳng có gì cả. Chỉ là nó chán thì nó cắt, thích thì
nó cắt thôi. Mà cũng là một cái mốc đi qua, ngẫm lại, cắt tóc con trai cũng hay.
Bỗng dưng nó nhớ tới bài Tóc Ngắn của Mỹ Linh. “Kìa mình em để tóc ngắn dễ thương. Tóc ngắn
xinh tươi, Cớ gì em để tóc dài giống như bao nhiêu người..”. Và nó mỉm cười.
Đúng quá, sao cứ phải tóc dài.
Nghĩ thế và nó ra tiệm, dõng dạc: ‘Cho một kiểu đầu ngắn ấn
tượng nhé, anh chủ’. Và nó mỉm cười, miệng nhẩn nha giai điệu bài Tóc Ngắn. Chắc ngày mai nhiều người sẽ ngạc nhiên khi thấy nó.
BH. 16/7/2017
1 nhận xét:
Viết theo tâm sự 1 người bạn, k phải mình nhé. hì.
Đăng nhận xét