Ngửa mặt dưới tán lá
Thấy màu đêm thẫm xanh
Rải rác cụm mây trắng
Trôi hờ hững, an lành
Lâu rồi không rảnh rỗi
Nằm ngước nhìn trời cao
Bỗng nhớ thời bé dại
Của bao nhiêu năm nào…
Thường ngắm nhìn trời rộng
Và mây bay trên đầu
Đếm từng cụm mây trắng
Rồi tưởng tượng trước, sau
Trên sân thượng cũ rích
Một lũ trẻ cùng nhà
Tiếng đùa, cười khúc khích
Trong không gian gần, xa
Bao năm trôi nhanh quá
Đứa nào giờ cũng già
Chỉ màu xanh thăm thẳm
Còn mãi ở trong ta…
BH. 25/9
0 nhận xét:
Đăng nhận xét