HÀ NỘI YÊU VÀ NHỚ

28 tháng 8, 2017 1 nhận xét
(Trả lời HT) - Chúc Linh 
Có bao giờ Hà Nội là của em đâu
Nhưng là nỗi nhớ chẳng vứt bỏ được của bao người xa xứ
Hà Nội là góc nhỏ vấn vương của những kẻ lữ thứ
Ghé dù chỉ một lần mà in trọn trong tim
Hà Nội hiền hoà thu bỗng một sáng rộn tiếng chim
Đón bông Thạch Thảo nhỏ xinh từ phương xa về thăm phố
Đâu thể giả vờ làm ngơ trước cuộc hẹn hò các nàng thơ cùng hội ngộ
Rộn rã phố phường, rộn rã bàn chân ...
Hà Nội cuối thu mây, nắng trong ngần
Phố cổ già nua bỗng thấy mình trẻ lại
Ríu rít nói cười như ngày còn con gái
Những câu chuyện ngắn dài chẳng thể đợi ngày mai
Lang thang phố kiếm tìm đâu còn chút hình hài
Của những cũ xưa ngây ngô, vụng dại
Dừng chân cà phê góc đường ngắm dòng người qua lại
Hà Nội hình như chớm buồn chứ đâu phải dửng dưng
Hà Nội nhớ em chẳng thể nói khôn cùng
Chỉ một lần gặp thôi mà thân thương đến lạ
Ngắm nhìn em thấy hình ta ở đó
Những nói cười rạng rỡ tuổi hai mươi
Bông hoa cỏ xinh, rồi cũng phải xa người
Hà Nội hẹn một ngày đón em trở lại
Dẫu chẳng phải của nhau nhưng tình yêu dành cho em luôn ở trong ngực trái
Tưởng như bình thường mà thấm đẫm yêu thương
CL 8/2017

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB