Xin lỗi mặt trời tôi dậy muộn...để ngày lên thiếu một nụ cười

25 tháng 10, 2016 3 nhận xét
Không có thời giờ Hoa  nhỉ. Đã bao người trong chúng ta từng kêu lên như vậy, vì thế chúng ta đã sống hối  hả để mong đạt được những thứ vô vọng .. Rồi do đổ tại cuộc sống hối hả , bận rôn ta đã quên đi sức khỏe, người thân, bạn bè. Post tiếp bài thơ đồng cảm với bài viết của Hoa nhé.
Các bạn ơi! Gần  U50  rồi, hãy sống chậm lại, quỹ thời gian của chúng ta cũng chả còn nhiều, đừng để bao giờ phải thốt lên : " Xin lỗi mặt trời tôi dậy muộn nhé!"

Xin lỗi mặt trời tôi dậy muộn
Để ngày lên thiếu một nụ cười
Phố xá thiếu vòng xe hò hẹn
Cây lá buồn thiếu tiếng reo vui.

Xin lỗi bạn bè tôi lơ đãng
Đã lâu không gặp gỡ đôi lần
Cứ mãi cuốn trôi theo ngày tháng
Xa lạ chính mình...xa lạ người thân.

Xin lỗi mùa thu bên khung cửa
Khẽ khàng mời gọi chuyện tương tư
Tôi đã bao lần tôi thất hứa
Tóc dài phai nhạt thoáng hương nhu.

Xin lỗi quê nhà tôi quên mất
Tiếng nước ao khua động cõi lòng
Chị tôi trong khói chiều cô độc
Bên cha mẹ già đánh mất thanh xuân.

Xin lỗi tình nhân em khờ dại
Thơ dại đi qua những cuộc tình
Mười năm khép lại mùa hư ảo
Chợt nhớ ra thì đã mất anh.

Xin lỗi thiên đường không có thật
Đã nhốt đôi ta suốt một đời
Thao thức trăng thề miền quá khứ
Mười năm không tròn nổi trăng ơi.

Xin lỗi mọi người...tôi xin lỗi
Đã sống vô tư giữa nói cười
Tha thứ dùm tôi ngày rất vội
Đâu còn thời khắc của đôi mươi.
ST

 

3 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB