TỰ CẦM Ô CHE ĐỜI MÌNH!

19 tháng 7, 2017 3 nhận xét

Mùa này thành phố mưa nắng
Bất chợt trên con đường về
Gió giông lật tung phố xá
Ào ạt đẫm ướt cơn mê
Liêu xiêu màn mưa trắng xóa
Sấm rung chớp lóe giật mình
Chơ vơ trên con đường vắng
Chẳng ai bên cạnh, lặng thinh
Ngày xưa đợi chờ tìm kiếm
Một người đến cuối chặng đường
Người luôn bên em che chở
Che mưa, chắn nắng, yêu thương
Em từng tìm được người ấy
Ngỡ cùng em suốt cuộc đời
Ai ngờ đoạn đường ngắn ngủi
Bàn tay thôi nắm, buông lơi
Người đi rẽ sang đường khác
Bàn chân em bước một mình
Chẳng có gì là mãi mãi
Ân tình rồi cũng chênh vênh
Mùa này chợt mưa chợt nắng
Không ai ở cạnh che giùm
Tự em cầm ô che chắn
Đời mình, dẫu có cô đơn…
7/2017

3 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB