Tự dưng muốn quay về một thời gian
Như con tằm nhả tơ hoài muốn nghỉ
Như con thuyền muốn neo về bến đỗ
Như những bước chân đi mãi, muốn dừng
Như dòng sông êm, đôi lúc xuống ghềnh
Đôi lần reo vui, đôi lần cuộn sóng
Như cánh đồng kia đôi lần vàng thẫm
Cũng đôi lần xanh ngắt đến ngẩn ngơ …
Tự dưng bỗng nhớ, bỗng buồn vu vơ
Bỗng xao xuyến một tấm hình bạn chụp
Bỗng bâng khuâng một màu hoa lạ lẫm
Bỗng xốn xang một chiếc lá úa mềm
Tự dưng thế thôi, rồi tự dưng..buồn
Người xa cách đủ muôn lần lỡ hẹn
Và một lần bất ngờ người xuất hiện
Tay tự dưng lóng ngóng chạm bàn tay…
(Tặng Lệ Minh-Praha)
BH 13/4/2013
7 nhận xét:
Hoa rủ bạn "Giai lạ " vào blog chém gió đê
giai la nao, ban gai day!
Tao biết lệ Minh rồi chị em cùng lệ Hằng đúng không ,đang bảo "Giai lạ " cơ mà
Mình đăng lại bài thơ viết cách đây đúng 2 năm. Vậy mà vẫn thấy 'con tằm nhả tơ không dứt' mãi...
Tựng dưng muốn đăng lại bài này. hì.
Khi mà "tự dung" là có tý tâm trạng phải không bạn iu???
Hehe tam trang ty vi hnay ve VN
Đăng nhận xét