QUA RỒI, NHỚ THƯƠNG!

5 tháng 12, 2015 3 nhận xét
Đã trót dại cùng người qua thương nhớ,
Tháng năm dài có thể quên nổi đâu
Dẫu nhớ thương làm tim ta vụn vỡ
Lòng trở mùa, mảnh vỡ làm ta đau.
Sáng thu muộn, sương mờ giăng bàng bạc
Đông chưa về sao ngấm lạnh hồn ta?
Vẫn heo hắt vương phố màu nắng nhạt
Ký ức về tràn đầy nỗi xót xa.
Mấy mươi năm chôn một thời quá khứ
Tưởng thời gian phủ rêu kín hoang tàn
Sáng chớm lạnh, bất chợt hình bóng cũ
Lại trở về trong thương nhớ mênh mang.
Ồ lạ chưa,
Ta bất giác hoang mang.
22/11/2015

3 nhận xét:

  • Vũ Trụ nói...

    Một phong cách thơ hoàn toàn mới của HCM, rất hay nhưng hình như bạn đã được đọc rất nhiều các thể loại lưu bút và nhật ký của Hội U50 trên thế gian mày thì phải...hihi

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB