Chùm thơ Hoa Cỏ May

15 tháng 1, 2015 5 nhận xét

CHIỀU
Chiều dần buông,
Mình tôi bên hồ vắng
Hoàng hôn tím lặng
Ngất ngây......
Ánh mặt trời
Le lói sau hàng cây
Những cành cơm nguội khẳng khiu trong gió
Bừng lên sắc đỏ
Rồi... lịm dần ...
Mình tôi đứng lặng
Tần ngần...
Nhìn hoàng hôn buông...
Hoang vắng......
Mảnh hồn thấm đẫm
Đơn côi.....

Nhớ thương ơi!
Xin đừng giày vò ta nữa
Nhìn kìa...
Hoàng hôn vẫn thắp lên màu lửa
Nhuộm đỏ những sắc cây
Dòng đời vẫn trôi và mây vẫn bay
Có gì để đáng buồn đến thế

Nào hãy vui lên, cô bé
Ngắm nhìn xem,
Thành phố đang vào đêm.

Bên hồ vắng
Ánh mặt trời sắp tắt
Chiều....
Dần buông....
Tháng 3/1986


NHỚ ANH
Sao anh lại làm em nhớ anh?
Nhớ mái tóc xoăn, nhớ nụ cười tươi rói
Để từng đêm em trằn trọc, bối rối
Thao thức hoài mà nhớ ánh mắt anh

Sao anh lại làm em nhớ anh?
Để mỗi bước lại thấy anh trong tâm trí
Hình bóng anh ngập tràn mỗi suy nghĩ
Em biết làm sao đây?

Sao anh lại làm em nhớ anh?
Để tới lớp, thẫn thờ không nghe giảng
Lời thầy cô bay qua như gió thoảng
Về đến nhà, ngơ ngác mặc hồn trôi.

Sao anh lại làm em nhớ anh???
Tháng 12/1987


HOA CỎ MAY
Em nhận tên mình Hoa Cỏ May
Một loài hoa không hề hương sắc
Chỉ có những cái gai thô ráp
Mong níu chân người bước qua

Một thời tuổi trẻ đã trôi xa
Em gặp lại anh sau bộn bề cuộc sống
Ngỡ thời gian xoá nhoà rung động
Ai ngờ đâu, tim bỗng lỗi nhịp rồi...

Em nhận tên mình, Hoa Cỏ May
Như bông cỏ găm tim anh tha thiết
Nhưng cuối cùng, em nào có biết,
Hình bóng anh găm ngược trái tim em....

Để bây giờ...
Em biết làm sao quên...

Tháng 1/2015

5 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB