Đêm về say
rượu đứng lênh khênh
Thuyền nhỏ
sông sâu bước bấp bênh
Nhìn xuống
tối mờ chân khệnh khạng
Ngó trời
trăng tỏ buồn mông mênh
Mảng sương
như khói thành hoa mắt
Mơ cảnh hồ
sen nước bập bềnh
Chợt xót
thân mình trào nước mắt
Hồn đau ẩn
chứa nỗi buồn tênh
Mảnh trăng lấp lánh đi chầm chậm
Một mái chèo
khua sóng gập ghềnh
Sông nước
hững hờ qua bến vắng
Trăng sao
vằng vặc vẫn chông chênh
Êm trôi buồm
lướt gió vời vợi
Nghiêng ngả
hồn theo sóng dập dềnh
Một chiếc
thuyền trôi vài chén rượu
Âu sầu cho
cảnh mãi chênh vênh .
5 nhận xét:
Hay quá Sơn ạ! Toàn vần 'ênh'!
Sông sâu, đò vắng, mình một bóng
Trăng thanh, gió lặng, tửu đôi bình
Nâng chén cho người, ta uống cạn
Thôi nhé, từ nay hết chênh vênh …
Zồi ôi, các nhà thơ đối đáp hay nhể.
Anh Đức viết:
Một ly, hai ly....lại ba ly,
Chén đắng, chén cay cứ tì tì.
Thả hồn, men ấm lòng thi sĩ
Tạm gác sự đời lắm thị phi!
Hay thật!
Đăng nhận xét