Cuối đông năm trước buồn Hà
Nội
Rảo bước cô đơn giữa biển
người
Một bóng suốt đêm đi lặng lẽ
Người xa cảnh lạ buồn ai ơi
Năm nay công việc vào Đà Nẵng
Vẫn vậy cô đơn chỉ có tôi
Sung sướng người ta bè bạn
khắp
Riêng tôi là chỉ một mình thôi
Một mình đơn bóng không bè bạn
Làm kẻ tha hương giữa chốn đời
Ai đó rủ lòng đầy cảm xót
Hãy quên đừng nhớ cái thân tôi
3 nhận xét:
Nghe sao cô đơn quá bạn ơi.
Chia xẻ trên đây một vài lời
Bạn bè quanh bạn còn nhiều lắm
Hãy vui, mở lòng đi bạn ơi!
Ơ, Sơn có bao nhiêu bạn đây, sao nói là Không Bạn nhỉ? Chiều mai càfe không thì ra chỗ Thanh Hương nhân tiện nhận sách nhé Sơn, Phương, Tâm Đại Tá!
Chiều tớ ở ĐN rùi , tuần sau tớ lấy vậy , thank !
Oh , đấy là bài học , tình bạn là vốn quý ai không có bạn thì sẽ đau khổ như bạn đó mờ , hic ...
Đăng nhận xét