Lối em về chiều nay không có mưa
Đông không lạnh, gió mùa thu thổi ngược
Rát quặn lòng những vết trầy xây xước
Từ cuộc tình ngày nào đã ngang qua...
Đông không lạnh, gió mùa thu thổi ngược
Rát quặn lòng những vết trầy xây xước
Từ cuộc tình ngày nào đã ngang qua...
Ven bãi sông, cải lên ngồng tàn hoa
Chờ đón tết vườn quất vàng trĩu quả
Nước cạn dòng, sông không còn bồi lở
Đò sang bến ngơ ngác chẳng quay về
Chờ đón tết vườn quất vàng trĩu quả
Nước cạn dòng, sông không còn bồi lở
Đò sang bến ngơ ngác chẳng quay về
Lỡ chuyến đò, dang dở câu hẹn thề
Em ngược đường và anh về ngược lối,
Muộn mất rồi,
Cái ngày xưa bối rối...
Trọn kiếp này mình không là của nhau.
Em ngược đường và anh về ngược lối,
Muộn mất rồi,
Cái ngày xưa bối rối...
Trọn kiếp này mình không là của nhau.
Xin anh đừng nhắc nữa mà lòng đau...
3/1/16
3/1/16
3 nhận xét:
Bài thơ hay quá, tx HCM nhé!
ĐỪNG NHẮC NỮA
Nếu em đau anh còn đau hơn thế
Cuộc đời này ta chẳng thể có nhau
Đông ko lạnh nhưng lòng anh băng giá
Em ngược đường anh nào biết đi đâu
Đò sang ngang và dòng sông đã cạn
Ngơ ngác nhìn theo hoa cải âu sầu
Xuân chưa tới nên nào ai bè bạn
Đêm đã đến lại nỗi buồn canh thâu
Nước cạn dòng con đò về chẳng thể
Người xa mãi vẫn vô vọng ngóng trông
Đau lòng lắm xin người đừng làm thế
Cuộc đời này liệu thay đổi được ko ?
Bài thơ hay quá đấy Sơn ạ. Đăng riêng trên blog được k?
Đăng nhận xét