Tuỳ Bút Từ Mexico: Bạn Giầu, Bạn Nghèo

30 tháng 10, 2015 0 nhận xét

Việt Nam ta thường có câu " Thua thầy một vạn ko bằng kém bạn môt ly " thú thực mình ko thích câu thành ngữ đó chút nào . Nó gợi lên ko khí ganh đua , đố kỵ nhau.
Mình giao đu chơi bời với đủ loại bạn, anh em trên đời.Từ dạng nghiện ngập, bê tha, tù tội , đến đại gia tiểu gia đủ cả. Thú thật mình chỉ mong cho ai trong đó giầu lên, mình chưa giầu dược thì chỉ mong các bạn giầu và thành đạt . Đơn giản thôi : các bạn có ô tô, mình được đi nhờ , các bạn giầu nhậu nhẹt chơi bời ít ra đỡ phải bao , ít nhất chia tiền có khi còn được mời . Khó khăn thiếu thốn chạy qua giật dăm ba đồng ko nhớ trả bạn cũng ko nỡ đòi , bạn cứ nghèo có sao .
Nhớ hồi trước ở nhà, bà chị gái ruột bỗng dưng sinh ra trầm cảm. Lúc nhớ lúc quên, khám rất nhiều nơi vẫn vậy . Từ hồi họp khoá mơi biết bạn Vy sau giới thiệu sang bạn Hùng làm trưởng khoa gì đấy ở bệnh viện lão khoa. Vậy là nhờ mang đến đó khám, bạn Hùng rất tận tình dù chỉ chung khoá , gặp mỗi một lần hôm họp ở công viên Lê Nin , cũng chả chuyện trò gì . Đưa tận chị mình lên phòng, thăm khám , cho chụp chiếu gì đó ko mất xèng , kê cho đơn thuốc . Sau đó còn vài lần đến nhờ khám nữa, bạn ấy vẫn rất nhiệt tình . Bệnh chị mình nhẽ nặng nên cũng ko đỡ lắm , nhưng mình đỡ bao công xếp hàng chờ đợi. Lúc đi vội quá cũng ko kịp cám ơn. He he ! Cám ơn hai bạn Vy và Hùng.Đấy có bạn học giỏi , thành đạt được nhờ như vậy. Học ngu như mình nhờ gì!
Hồi đi Hàn Quốc chơi , phải ghé sài gòn điện hẹn hò với bạn Hải Long , làm tí nhậu nhé . Để đỡ phiền hà , mình bảo xem quán nào tao bắt tác xi chạy ra đó , bạn nói mày cứ ở nguyên khách sạn tao chạy qua đón. Gớm , lúc sau bạn ấy chạy xe qua, có tài xế riêng đàng hoàng. Ra quán bia đức gọi thêm Huấn ra ba thằng nhậu nhệt là đà, chém tung trời. Đến lúc thanh toán Long Hải rút cái thẻ quẹt phát xong, cho xe đưa mình về tận khách sạn . 

Mình trước học lớp 10 , 11 là lớp E . Sau dốt 12 chuyển sang lớp CD . Sau này tụ bạ cứ theo lớp CD chứ ko theo lớp E . Nhung vân biết lớp E có bạn Nhật lùn , tụ bạ lại được các bạn lớp cũ , tổ chức sinh hoạt định kỳ . Kinh phí có thiếu tí chút bạn ấy đứng ra tương trợ. Đấy có bạn giầu và thành đạt khoái thế , sao phải hơn với chả thua.
Đôi lúc chúng ta có thể dửng dưng đọc tin anh Bin ghết , anh Max , anh Alibaba , anh Vượng vin com năm rồi kiếm được bao nhiêu tiền . Nhưng lại có khi mất ngủ vì con bạn , thằng bạn vừa sắm được cái xe , tậu được ngôi,nhà , hay vừa lên chức . Mặc dù mấy anh tỷ phú trên ko hề có thể cho ta đi nhờ xe , trả tiền cho,ta bữa ăn , hay đơn giản chém gió cùng nhau trên FB. 
Nói như vậy ko có nghĩa là khinh bạn nghèo , ko thành đat. Hồi mới lấy vợ xong , thi thoảng lại có bạn mò lên nhà réo ra góc . Toàn hỏi vay tiền thôi , mình chả chối từ có ít thì dăm ba trăm , nhiều thì cả triệu , phần lớn một đi ko trở lại . Có lần có ông anh chơi quen , chuyên nghề cờ bạc đặt cả xe máy của đứa em lên hỏi mình tiền , đâu như ba triệu , hôm đó ko có tiền đập cả lợn con gái vốc ra một đống đủ cả chãn lẻ đưa cho ông anh , tối vợ về hỏi ko dám nói , bảo anh thiếu tiền lấy tiêu roài.
Bẵng thời gian sau , hôm mình đang đi công tác trên Phú Thọ. Đang nằm khách sạn gần giữa đem vợ gọi điện thoại lên run cầm cập nói nhà bị thằng hàng xóm sang gây sự doạ đánh cả osin lẫn v . Chả biết làm sao , gọi điện cho ông anh kể sự tình . Tiếng sau vợ gọi điện lại , ổn rồi anh ạ , bạn anh lên thằng kia xin lỗi! Sau này vợ mình biết tính , ko cằn nhằn mấy chuyện vớ vẩn nữa . Thị chi hay keu mình hay lấy tiền các bạn giầu ,khi thiếu tiền . Chỉ giỏi đi xin chả được tích sự gì , ơ tưởng xin được mà dễ à...

Co lúc mình chứng kiến , có đôi bạn chơi với nhau từ lúc nghèo rất thân , đến lúc một người giầu lên lại ko chơi được nữa , sinh ra nói xấu nhau. Chả biết lỗi tại ai , nhưng nhẽ đa phần tại bạn nghèo. Phần lớn bạn nghèo sinh ra tâm lý tự ti , nên tâm trạng dễ bắt lỗi , hơi tí sợ bị khinh bị coi thường. Kiểu như đại loại : mày có tiền ko cho tao vay chục triệu , bạn giầu nói : tao có năm triệu mày cầm tạm đi. Bỗng nhiên tự ái , giâu thế mà k cho mình vay được 10 triệu , lại nói chỉ có năm . K thèm lấy , k thèm chơi nữa . Giầu hay nghèo chơi với nhau phải có chút chân tình , luôn nghĩ tốt về nhau , đừng nghĩ xiên xẹo!
Hồi chưa có FB , mới có cái Yahoo. Mình cũng lập cái blocg viết linh tinh trên đó . Thế mà quen biết khối , đến lúc đám ma bà già cỏ cả vòng hoa đề dòng chữ bạn blog mới kinh . Cũng hay tụ bạ , nhậu nhẹt mấy đứa ở Hà Nội. Có tuần đôi ba lần , trong hội đó có một ông em sinh năm 73 , hồi đó trợ lý giám đốc công ty xây dưng gì đó . Kiếm nhiều tiền , tính hào sảng . Bữa nhậu nào xong đi hát nó cũng tranh trả tiền , vẫn nhớ nó rượu say mắt cứ lồi lên : Bác Kiên , bữa nay tẹt đi , em lo . Ăn uống chùa mãi cũng ngại , mà đú theo thì lương mình ko đủ . Hôm mình nói thẳng , thu nhập anh chả đủ theo chú , bây giờ để vui vẻ nhậu bốn bữa anh trả tiền một bữa . Còn lại kệ mẹ em , anh chỉ có vậy vui được thì vui . Ok liền . Lúc sang đây thì cu em lên giám đốc , sinh nhật Cua nhờ gửi bó hoa nhận nhiệt tình , tự tay mang đến nơi . Còn bảo bác ở bên đấy mấy sinh nhật em lo tuốt , về nhớ cắp theo cho em châi rượu là ổn rồi .
Cuộc đời phải nên có đôi ba đứa bạn thật thân , sống chết với mình . Đừng có nhiều vì nhiều quá thì ko thân được . Mà muốn thân , sống chết với mình thì mình phải mở lòng ra , sống chết với họ.
Có một câu định nghĩa về đồng tiền , nó rất hay , rất thật chứ ko sao rỗng : " Tôi mong muốn mọi người đều có tiền để giữ được phẩm giá của họ , có nhiều tiền để đạt được những ước mơ cả đời họ mơ ước , có thật nhiều tiền để giúp đỡ những người xung quanh có cuộc sống tốt đẹp hơn! " 
Vậy đó các bạn , nếu mình chưa có thật nhiều tiền thì hãy mong bạn mình có thật nhiều tiền biết đâu bạn ấy chả giúp được mình cái gì , ghen ghét đố kỵ làm chi.

Chí Lửng

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB