Ta cần một bàn tay nhỏ
Nâng đỡ khi lỡ trượt chân
Như khi tập đi, hồi bé
Tay mẹ đón lúc ta cần.
Cho dù có lớn, trưởng thành
Ta vẫn đôi lần cần có
Đôi lần..một bài tay nhỏ
Chỗ vịn cho ta đứng lên.
Một bàn tay lau nước mắt
Cho ta, khi mẹ qua đời
Bàn tay giữ vai ta khóc
Bàn tay giữ bàn tay thôi!
Đừng nhé, ơi bàn tay ơi
Bàn tay chân thành, ấm áp
Đừng buông tay ta đang nắm
Đôi lần, chỉ đôi lần thôi..!.
BH 28/3/2012
5 nhận xét:
Ta cần một bàn tay nhỏ
Nâng đỡ khi lỡ trượt chân
...
Một bàn tay lau nước mắt
Cho ta, khi mẹ qua đời
Một bàn tay giữ vai ta khóc
Một bàn tay giữ bàn tay thôi!
Đăng lại bài này nhé. Đôi lần như lúc này mình cũng đang cần một bàn tay.. lớn đây! Huhu..
Co nhieu doi tay san sang day Hoa oi!
Hoa ơi đọc bài thơ thấy cô đơn thế, mình tưởng chỉ có mình và vài người cùng hoàn cảnh cô đơn thôi chứ.
Mình viết bài này tặng một người bạn, hôm ấy mẹ người bạn ra đi mãi mãi. Tuy nhiên, mình thấy bài này phù hợp với tất cả đấy, chính cả mình trong một số hoàn cảnh, "đôi lần".. mà Hà.
Đăng nhận xét