SÀI GÒN NHỚ!

14 tháng 10, 2016 1 nhận xét

( Thay lời muốn nói của cô bé Sài Gòn gửi tới người yêu Hà Nội)
Sài Gòn của em bốn mùa đều không lạnh đâu anh
Chỉ có phố thành sông mỗi khi chiều về mưa đổ
Chắc tại trời thương em xa anh, tràn nỗi nhớ
Nên khóc than hoài cho con phố ngập mênh mông.
Sài Gòn của em không có mùa đông
Sáng hay chiều chỉ dịu nhẹ khi có cơn gió mát
Nhớ Hà Nội và nhớ anh khao khát
Để lòng em cũng buốt giá tràn về
Hà Nội của anh cũng sắp lạnh tái tê
Cuối thu rồi, sắp gió mùa đông bắc
Em muốn gửi cho anh chút nắng vàng ấm áp
Sưởi lòng anh trong những phút xa nhau.
Này anh ạ,
Em cũng không biết cất nỗi nhớ vào đâu
Khi quay bên nào cũng thấy bóng hình anh ở đó
Anh nghe không, trong thoáng qua cơn gió
Có tiếng em thì thầm
‘ Em đang rất nhớ anh’
Anh vào đây đi,
Một chuyến hành phương Nam
Mang cho em chút mùa đông ngoài đó
Rồi cùng ghép những vần thơ vụn vỡ
Cuối năm rồi, mình chép lại dòng thơ yêu…

Trả lời bài của Nguyễn Hà

..........
Sài Gòn mùa này có lạnh không em?
Có rét căm căm khi gió mùa đông bắc
Có cô độc bóng người trên con đường hiu hắt
Gửi nỗi nhớ dài đến tận phương Nam.
Hà Nội của anh thu đã úa vàng
Đông len lỏi quàng khăn khoe buốt giá
Áo rất ấm mà trong lòng nghe lạ
Lạnh tâm hồn, lạnh đến là sâu.
Hãy chỉ cho anh cất nỗi nhớ vào đâu?
Cả khi nhắm mắt bóng hình em vẫn rõ
Hay để anh gói mùa đông gửi vào trong đó
Cái lạnh chan hoà, tình chắc ấm hơn.
Những phút nao lòng, những phút cô đơn
Gió lạnh tan loang lên vần thơ vỡ
Và khi mùa đông thấp dần trên thành phố
Đối diện phía nào cũng thấy không nhau...

1 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB