EM!
Anh dại
khờ, đã tuột tay đánh mất
Vầng
trăng xanh trong trẻo của thuở nào
Một mặt
trời thật nồng nàn bỏng cháy
Cánh
chim bằng nâng đỡ anh ngọt ngào.
Anh dại
dột kiếm tìm tận trời xanh
Tưởng
có được những vì sao lấp lánh
Ngỡ giữ
chặt trong tay, nhưng chóng vánh
Bay
ngang đời, chỉ là ngôi sao băng
Anh ngốc
nghếch ngắm vì sao xa xăm
Quên
mất bên mình, vầng trăng tỏa sáng
Giật
mình nhìn lại, vầng trăng đã khuyết
Tình
hao gầy, cùng năm tháng mỏi mòn.
Anh
kiếm tìm một hạnh phúc vẹn tròn
Nơi nào
đó, xa xôi, không thể tới
Bình
yên nào vừa đủ trong tầm với
Anh
đánh mất rồi, tiếc lắm em ơi.
Hoa Cỏ May 5/12
Họa cùng bài thơ Anh! của tác giả đã post lên Thời đi học mà lại gỡ xuống. Ai là tác giả, tự vào nhận nhé.
ANH!
Anh đi tìm kiếm những ngôi sao
Ngôi sao băng vụt qua, rồi cháy rụi
Bầu trời một màu đêm tối
Chút sáng lấp lánh leo lắt, dần xa.
Anh đi tìm gì kiếm ở tận trời xanh?
Từng vì sao, tinh tú
Ngỡ sẽ là nhà mình trú ngụ
Ngỡ sẽ là bình yên
Ánh sáng xanh tưởng chừng như rất dịu êm...
Cả cuộc đời
Anh đã đi đếm những ngôi sao xa xôi
Bỏ quên một mặt trời bỏng cháy
Bỏ quên một vầng trăng hao gầy
Bỏ quên một cánh chim nâng đỡ...
Sao băng đã tắt
Mặt trời đã ngủ đông
Vầng trăng khuyết lạnh lùng
Chim vỗ cánh...
Anh đã đánh mất rồi, có tiếc hay không?
…..
5 nhận xét:
Haha, Hoa Cỏ May bậy quá, delete rồi mà vẫn bị phát hiện. Chịu nàng
Hi hi, ai bảo bài hay thế mà không cho bạn bè đọc, lại đem giấu đi.
Thơ và người đều hay cả, hai tác giả này là hai hay một í nhỉ???
Bài ANH của Bạch Hoa đấy, Vũ Trụ không nhận ra à?
Y-a...znai...i...ù! hihi, nhưng HCM sớm lộ diện đi đấy nhé!
Đăng nhận xét