Câu Chuyện Nhân Quả

26 tháng 2, 2012 7 nhận xét
Mình muốn kể các bạn nghe một câu chuyện thật xảy ra với một người bạn mình ở SG.
Cặp vợ chồng bạn mình rất đẹp đôi, lấy nhau vì tình yêu, mãnh liệt đến nỗi cô gái không theo gia đình đi định cư ở Mỹ, ở lại SG vì anh chàng này, khi đó chỉ có 2 bàn tay trắng. Hai người có 2 cô con gái xinh xắn, có công việc ổn định và một cuộc sống hạnh phúc. Họ được cả XH ngưỡng mộ và là ước mơ của biết bao cặp vợ chồng. Chuyện chẳng có gì để nói, nếu như...

Người vợ được đề bạt lên cấp cao ở một công ty nước ngoài, và rồi được cất nhắc lên cao nhất ở VN bởi sếp vùng- một người nước ngoài hoà hoa, lịch thiệp, giàu có. Ông này cũng có 1 gia đình hạnh phúc, vợ rất đẹp, con ngoan. Thế rồi vì công việc, họ thường hay phải đi tiếp khách tối, rồi họp hành cùng nhau ở nước ngoài.. Và chuyện gì tới cũng tới. Lúc đầu chỉ là 'phút dại dột' nhất thời, hai người một sếp vùng, một sếp nhà rơi vào vòng tay nhau. Nhưng sau thì giống như cô gái bị cuốn vào vòng xoáy của chuyện ngoại tình không dừng lại được.

Nói về người chồng, khi người vợ đi suốt ngày thì người chồng đành phải trông gia đình, lo cho 2 con nhỏ suốt vài năm như vậy. Anh chồng đẹp trai, ăn nói có duyên, bặt thiệp, nên đi đến đâu chị em cũng mê tít. Rồi một ngày đẹp trời, cô vợ phát hiện ra chồng đã có con riêng với một người đàn bà khác. Cứ tưởng chỉ có mình 'dám' ăn phở, không ngờ chồng lại còn 'ăn nem' ghê gớm hơn, nên cô vợ shock quá, đâm đơn ly dị ngay. Cô vợ được nuôi 2 cô con gái đúng đến tuổi dậy thì.

Sau ly dị, người tình nước ngoài bỏ cô trở về với gia đình. Đau đớn, người mẹ độc thân lao vào các cuộc tình không có tuổi, không thời gian, không giới hạn về cấp thứ bậc trong xã hội.. Chuyện tưởng đã rõ, cô ta cũng đã học ra bài học cho mình...

Nhưng một ngày kia, người mẹ bỗng nghe tin cô con gái mới 16 tuổi đang học cấp 3 bỏ trốn ra HN đặt phòng ks ở với người yêu cũng .. 16 tuổi! Người mẹ vội vã chạy ra HN để lôi con về. Khi 'lên lớp' với nó nào là con phải thế này, thế kia thì nó nói: " Mẹ xem lại mẹ xem, mẹ làm được sao lại cấm con. Con mới có 1 người yêu thôi, còn mẹ lăng nhăng bao nhiêu người!". Đau đớn quá người mẹ bèn 'tống' con sang Mỹ học, thì cô bé lại rơi vào môi trường tự do khác. Vì khi đã thiếu giáo dục, đứa trẻ chưa đủ trưởng thành thì nó lại tiếp tục cuộc sống với những suy nghĩ, những giá trị mà nó đã định hình từ trong ngôi nhà của mình mà không ai, kể cả bố, mẹ thậm chí XH, có thể dừng nó lại được.

Gặp lại người mẹ bây giờ đã là một phụ nữ nổi tiếng, đầy quyền lực, rất giàu có tại SG, ít ai biết rằng đằng sau vẻ sung sướng và hạnh phúc ấy là một 'niềm đau chôn giấu' bởi chính sự nhận thức sai lầm dẫn đến hành vi sai lầm cho chính mình đã làm tan nát chính gia đình mình, nhất là làm hại chính đứa con yêu quý của mình từ khi nó còn chưa đủ tuổi vào đời.

Câu chuyện đau lòng này mình được chứng kiến từ đầu và sợ rằng vẫn chưa có hồi kết thúc, vì nhân xấu tiếp tục vẫn còn gieo thì quả xấu cũng sẽ còn trổ vào một ngày không xa.Vậy nên, khi gieo nhân gì, mình phải thận trọng bà con ạ, vì mình không thể biết trước được sẽ có bao nhiêu quả sinh ra sau này từ một nhân ấy. Tụi mình nhiều khi vô tình cũng đã gieo nhân xấu (ganh ghét, nói dối, đố kỵ, nghĩ bậy, làm bậy...) nhưng biết điều chỉnh nhận thức ngay thì nhân sẽ không nảy mầm được, vì muốn nảy mầm cũng còn cần cả một quá trình ươm mầm, tứơi tẩm mà nếu đã thấy ra thì sẽ sửa được ngay thôi, nên cũng đừng ngại, bà con nhé! Tu theo nhà Phật chính là 'một quá trình điều chỉnh nhận thức và hành vi' thôi, có gì đâu!

7 nhận xét:

  • lungbotay nói...

    Biết đủ là đủ nhưng biết bao nhiêu là " ĐỦ" đây? Rất khó có câu trả lời . Mình thì không tin lắm vào luật nhân quả ? Có những người sống rất tốt cũng lận đận cả cuộc đời . Hi vọng vào kiếp sau thì mơ hồ quá . Nói chung cứ sống theo bản năng cố gắng tốt nhiều xấu ít bù trừ nhau lại là OK rồi . Hoa thấy không đàn ông chỉ thêm chứ không bao giờ muốn bớt vụ ly dị là cũng tại phụ nữ đấy nhé

  • Như Hải nói...

    Bạn Thanh Hương cũng hỏi câu đó trên blog.
    Thầy mình dạy bọn mình thế này: "Khi con làm gì thì thận trọng, chú tâm, quan sát cho kỹ. Khi thận trọng sẽ ít quyết định bồng bột, sai lầm. Khi làm gì chú tâm thì kết quả sẽ tốt. Và khi đã quan sát tốt rồi thì chắc chắn lời nói, hay kết quả hành vi sẽ được kiểm soát. Đó chính là 'Đúng' là 'Đủ'. Còn nếu có mắc sai lầm thì cũng chẳng sao, biết sai nghĩa là sẽ làm đúng thôi! Biết đủ nghĩa là không muốn 'thêm' nữa. Buông những tham đắm, suy tính làm mất năng lượng tích cực thì tâm thái sẽ thoải mái, và sẽ ít bệnh tật". (thầy nói nhé, k phải mình nói)

  • Như Hải nói...

    Kiên có thể hỏi lại câu đó trên phần Hỏi Đáp của www.trungtamhotong.org. Thầy Viên Minh sẽ trả lời Kiên ngay, và còn trả lời vô số câu hỏi khác trong cuộc sống một cách đơn giản nhưng vô cùng hứu ích. Cứ nói Kiên là bạn của Như Hải nhé!

  • Như Hải nói...

    Kiên ơi, Kiên vào đây xem câu trả lời của Hoà Thượng Thích Viên Minh cho câu hỏi của Kiên ngày 26/2 nhé: http://www.trungtamhotong.org/index.php?module=faq
    À, mình mới gửi thuốc cho Kiên và Hương đến 91 Nguyễn Trường Tộ, Ba Đình (cửa hàng của Ánh) rồi nhé! Hy vọng là sẽ giúp được hai bạn đôi chút.

  • Như Hải nói...

    Mình post lại lời Thầy trả lời Kiên cho các bạn cùng đọc nhé: "Có câu "Biết đủ là đủ chứ đợi cho đủ thì không biết khi nào mới đủ" bởi vì đủ không có tiêu chuẩn nhất định mà tùy vào mức định của mỗi người. Người xưa cũng nói: "Biết đủ thì không lỗi, biết dừng thì không nhục". Con nói đúng, người biết thận trọng, chú tâm, quan sát sẽ biết mình, biết hoàn cảnh để thấy ra đâu là lòng tham, đâu là nhu cầu cần thiết để biết đủ biết dừng. Nói như Sigmund Freud, văn minh của loài người hiện nay là kết quả của tính dục (libido) nên đang đưa trái đất chúng ta đến vực thẳm mà vẫn không biết đủ, biết dừng. Tình trạng suy thoái hiện nay trên toàn cầu chính lá xuất phát từ không biết đủ. Mỗi người phải tự biết đủ cho mình để dừng lại đúng lúc chứ không ai đưa ra tiêu chuẩn biết đủ nào được."

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB