Tình yêu mãi mãi như ban đầu?

31 tháng 5, 2015 2 nhận xét






...Thầy kính, con đang gặp một biến cố, hay nói khác hơn là một sự bế tắc trong tâm con. Nó giống như những cây gai đâm vào tâm con rồi Thầy.  Muốn bình thản thì phải lấy những cây gai đó ra. Mà lấy ra làm sao con không biết.

Con sống chung với chồng con, có nhiều trận cãi vả, chiến tranh, đau thương kịch liệt làm cho con hình thành những ám ảnh, ác mộng và sợ hãi. Con không biết chồng con cũng bị giống như con không. Nhưng giờ con rất sợ hãi thưa Thầy... sợ con không thể nào đi tiếp tục cùng chồng con hết đoạn đường còn lại. Sợ nếu như tiếp tục sống với nhau thì lại phải đương đầu với những sự tẻ nhạt, máy móc, nhàm chán, và rồi cuối cùng gây nhau là làm tổn thương hai đứa.
Con là một đứa buớng bỉnh, yếu đuối, muốn mọi việc theo ý mình, cho là, phải là không à Thầy. Nên con rơi vào hoàn cảnh thọ khổ mà chính con gieo cho con, chưa bao giờ con cảm thấy ám ảnh, áp lực và sợ hãi như bây giờ.
Con cố không suy nghĩ, nhưng mỗi khi suy nghĩ là con sợ hãi. Con còn thương chồng con, con không muốn mất đi cuộc tình này. Cả con và chồng con đều là nguời tốt, nhưng chúng con vẫn còn những cái chấp Ta và của Ta. Hiểu sai và hành sai là đuơng nhiên rồi. Nhưng at the moment  (tại thời điểm này)  con không biết vợ chồng chúng con sai ở điểm nào, con chỉ biết là sai thôi vì hậu quả là vợ chồng con đang thọ khổ.
Có những khi những nỗi sợ hãi tâm lý này làm con mệt mỏi muốn buông xuôi trốn chạy ra khỏi cuộc tình này cho 2 đứa đừng khổ sở. Rồi có khi nghĩ phải đương đầu đối diện với nó tới đâu thì tới vì biết thái độ mới là điều quan trọng. Còn thay đổi điều kiện thì chưa phải là cách. Tâm lý con đang bệnh. 
Con không biết phải dùng thuốc gì cho nó đúng nữa. Con đang si mê lầm lạc xin Thầy khai thị cho con.
(một Phật Tử ở nước ngoài 2.2012)
Trả lời:
Khủng hoảng của con đơn giản vì không nhận ra những điều sau đây:
+ Muốn tình yêu mãi mãi như ban đầu, điều đó không bao giờ có. Lúc đầu chỉ là cái bẫy đầy vị ngọt để hai người chui vào mà học ra vị đắng của cuộc đời. Thực ra, chính vị đắng giúp hai người trưởng thành, hiểu mình, hiểu người và bản chất cuộc sống. Vì vậy, vị đắng có giá trị hơn nhiều so với tình yêu mật ngọt ban đầu đầy ảo mộng.

+ Sự chuyển biến tất yếu từ tình yêu qua tình nghĩa, từ tình nghĩa qua bổn phận rồi trách nhiệm v.v... là chuyện thật bình thường tự nhiên. Mỗi giai đoạn có một ý nghĩa riêng của nó, giai đoạn nào đã qua không nên níu kéo lại. Nếu thiếu sự hiểu biết và cảm thông, chuyển biến sẽ đi theo hướng tiêu cực từ tình yêu đến chán chường, bất mãn, thù hận, và khổ đau, đổ vỡ...

+ Tình yêu và hạnh phúc xuất phát từ tâm hồn vị tha nên chỉ trao ra chứ không phải nhận vào, càng muốn nhận được tình yêu và hạnh phúc, càng thấy nó vuột khỏi tầm tay, vì tình yêu và hạnh phúc không thể có trong tâm hồn vị kỷ. Nhưng khi cho ra mà không cần đến đáp thì không ngờ lại được đền đáp thật nhiều.

+ Thỏa mãn và bất mãn không phải là vấn đề của tình yêu và hạnh phúc, đó chỉ là những hiện tượng do duyên mà có, có rồi lại không.

Tình yêu và hạnh phúc phải tự sung mãn ở bên trong, không nên lệ thuộc vào bên ngoài. Ai lệ thuộc vào tình yêu và hạnh phúc từ điều kiện bên ngoài sẽ phải đối đầu với đau khổ...

Thầy: Viên Minh

2 nhận xét:

  • Như Hải nói...

    Nếu các bạn thích đọc chia sẽ 'Hỏi Đáp' kiểu như thế này, admin sẽ trích đăng cho các bạn, hoặc các bạn lên FB trang yenlang.net nhé.

Đăng nhận xét

 

©Copyright 2011 Thời đi học | TNB